06/03/2024 11:59 SA
SỰ TÍCH CÁC LOÀI HOA
Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây trên trái đất đều chưa có hoa. Thần Sắc Đẹp đã dùng bút màu vẽ muôn ngàn sắc hoa cho cây cối.
Tô điểm xong, thần Sắc Đẹp vẫn chưa hài lòng. Thần muốn tặng hương thơm cho những loài hoa thần vừa vẽ. Ngặt một nỗi, thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần quyết định sẽ tặng thêm làn hương quý báu cho loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất.
Thần hỏi Hoa Hồng:
- Nếu có hương thơm thì em sẽ làmgì?
- Em sẽ nhờ chị Gió mang tặng cho muôn loài. – Hoa Hồng trả lời.
Thần Sắc Đẹp hài lòng, tặng ngay cho Hoa Hồng làn hương quý báu. Thần hỏi Hoa Sữa:
- Nếu có hương thơm thì em sẽ làmgì?
- Em sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra em.
– Hoa Sữa trả lời.
Ý nghĩ này không làm thần Sắc Đẹp hài lòng lắm, nhưng rồi thần cũng ban tặng cho Hoa Sữa.
Gặp hàng Râm Bụt đỏ chót, thần lại hỏi:
- Nếu có hương thơm thì em sẽ làmgì?
Hoa Râm Bụt loe cái miệng trả lời:
- Nếu em có hương thơm thì ai cũng sẽ nể phục em. Cái đám hoa Dong Riềng kia không dám khoe sắc, đọ tài với em nữa.
Thần Sắc Đẹp lắc đầu, buồn rầu bỏ đi.
Khi ban tặng gần hết bình hương thì thần Sắc Đẹp gặp Hoa Ngọc Lan:
- Hỡi Hoa Ngọc Lan bé nhỏ! Nếu ta ban cho em hương thơm kỳ diệu này thì em sẽ làm gì?
Hoa Ngọc Lan suy nghĩ một hồi. Thần Sắc Đẹp nhắc lại câu hỏi lần thứ ba, Hoa Ngọc Lan mới ngập ngừng trả lời:
- Em xin cảm ơn! Em thích lắm, nhưng em không dám nhận đâu!
Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:
- Loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng hương thơm. Tại sao em lại từ chối?
- Em muốn thần đem loài hương quý này đến tặng cho loài Hoa Cỏ. Em còn được ở trên cao. Hoa Cỏ đã xấu xí lại bị giày xéo hàng ngày. Hoa Cỏ khổ lắm...
Cảm động trước tấm lòng thơm thảo của Hoa Ngọc Lan, thần Sắc Đẹp liền ban tặng cho Hoa Ngọc Lan phần hương nhiều hơn các loài hoa khác.
Thế là từ đó, hương Hoa Ngọc Lan lúc nào cũng thơm hơn các loài hoa khác.
Sau đây là link bài giảng điện tử truyện "Sự tích các loài hoa" - Bố mẹ cùng bấm vào link và học cùng con nha!
https://docs.google.com/presentation/d/1X5dAhYJrsM156VxpreBWGOFqXQNNbkA8/edit?usp=sharing&ouid=109554850400650190985&rtpof=true&sd=true
Ông mặt trời óng ánh
Tỏa nắng hai mẹ con
Bóng mẹ và bóng con
Dắt nhau đi trên đường
Ông nhíu mắt nhìn em
Em nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên trời nhé!
Cháu ở dưới này thôi
Hai ông cháu cùng cười
Mẹ cười đi bên cạnh
Ông mặt trời óng ánh.
Tác giả: Ngô Thị Bích Hiền

Bố mẹ cùng con học bài thơ bằng cách nhấn vào link phía dưới và làm theo hướng dẫn nhé!
Có một chú Rùa con mới nở được mấy ngày đã vội vàng đi tìm nhà của mình. Thấy tổ ong trên cây ngỡ đó là nhà của mình, Rùa con vươn cổ lên hỏi:
– Có phải nhà của tôi đây không?
Nhưng đàn ong bay túa ra làm Rùa con sợ quá, thụt cổ vào mai nằm im.
Sau đó, Rùa bò tới chân một bức tường. Thấy hang chuột. Rùa định chui vào thì một chú chuột ngăn lại:
– Đây là nhà của chúng tôi, không phải nhà của bạn đâu, Rùa ạ!
Trông thấy dòng sông nhỏ, Rùa nghĩ: “Có lẽ nhà mình ở dưới nước”. Thế là Rùa nhảy xuống sông. Bơi được một quãng ngắn, Rùa con đã mệt đứt cả hơi, đành bò lên bờ. Gặp ốc Sên, Rùa lại hỏi:
– Bạn có biết nhà của tớ ở đâu không?
ốc Sên cười, nói:
– Bạn hãy nhìn tớ đây rồi hãy nhìn lại lưng mình mà xem.
Bấy giờ Rùa con mới quay đầu lại nhìn lưng mình. Nó tủm tỉm cười và nói với ốc Sên:
– Cám ơn bạn nhé! Nhờ có bạn mà tớ đã tìm được nhà của mình rồi.
Cùng bé tìm hiểu về nghề làm đậu và nấu rượu của Làng Bá Dương Nội nhé!
https://docs.google.com/presentation/d/1nrKdlHgv8YAsnx4ZtGbldqxn6l9ZtIYc/edit?usp=share_link&ouid=117180700590252040602&rtpof=true&sd=true